Mạc Tu Lăng vừa mở cửa phòng liền thấy một người đang lấy trong ngăn kéo của anh ra một quyển sách, sắc mặt anh đại biến, "Ai cho cô đụng đến đồ của tôi?"
Mạc Tu Lăng tuy rằng bình thường không bao giờ tươi cười với Giang Nhân Ly nhưng cũng sẽ không tức giận như vậy, cho nên Giang Nhân Ly hoảng sợ. Quyển sách rơi xuống đất, vang lên một tiếng.
Mạc Tu Lăng lập tức chạy vào nhặt lên, có vài phần xót xa. Thực tế quyển sách đã bám một chút bụi, anh đã lâu chưa có đụng đến. Nhưng anh sống chết vẫn quan tâm, không hiểu vì sao mà trở nên nôn nóng: "Sau này đừng có tùy tiện động vào đồ của tôi."
Giang Nhân Ly nhìn anh một chút, "Anh có cần viết một tờ giấy, liệt kê rõ ràng những gì tôi có thể động vào, không thể động vào không?"
Cô cũng phải là muốn tìm hiểu bí mật gì của anh, có điều khiến anh không thể khống chế được bản thân như vậy thật không phải chuyện dễ dàng. Cô căn bản đối với quyển sách kia không hề có ý gì nhưng hiện tại lại thấy một chút hiếu kỳ.
Mạc Tu Lăng trừng mắt nhìn Giang Nhân Ly, dường như muốn tuyên bố trả thù, "Hôm nay chúng ta đi gặp cha cô!"
Quả nhiên, Giang Nhân Ly sắc mặt biến đổi
Chương 9 - Những năm tháng hồn nhiên
Trở lại Giang gia bên kia cũng không tốt đẹp gì, tuy rằng Giang Thánh Minh đối bọn họ rất nhiệt tình, liên tục gắp thức ăn cho bọn họ. Nhưng Bạch Thanh Hà vẫn dùng bộ mặt lạnh lùng như trước đối xử với bọn họ. Giang Nhân Ly không có biểu hiện gì, Giang Thánh Minh gắp thức ăn cho cô sau đó cũng im lặng.
Mạc Tu Lăng trong lòng thầm nghĩ, thái độ Bạch Thanh Hà như vậy đã tốt lắm rồi.
Ăn cơm xong, bọn họ liền quay về nhà ở Vân Dao.
Giang Nhân Ly ngồi ở phía sau, biểu tình bình tĩnh, nhưng tự đáy lòng lại có cảm giác nguội lạnh. Người đàn ông này, dường như quá hiểu cô, hiểu rõ nhất chỗ chết của cô. Cô cả đời này sợ nhất chính là quay về cái nơi đã từng là nhà mình.
Không nghĩ nhiều lắm, cô có chút hiếu kỳ, vì sao Mạc Tu Lăng lưu luyến quyển sách kia như vậy.
Cô xem quyển sách đo cũng không hề có nguyên nhân gì khác, cô chỉ nhớ kỹ mình cũng từng có một cuốn như vậy, chỉ là cô mua từ lúc còn học sơ trung. Ngẫm lại cũng là đã nhiều năm rồi, quyển đó có tên là "Hoàng hôn pha lê" – một bộ tiểu thuyết online sau đó được xuất bản.
Ban đầu cũng không phải cô rất thích cuốn sách này. Chỉ là kể lại năm đó cô gái tên Hạ Xuyên nhìn thấy bản thông báo trên sân trường của một người tên là Thẩm Giai Kỳ. Liếc mắt một cái, tên người kia đã viết lên tim cô. Đây là mối tình đầu đẹp nhất, ở độ tuổi đặc biệt, gặp được một người thanh niên, cô liền viết lại câu chuyện những năm tháng hồn nhiên mà không muốn cho người khác biết.
Pha lê dễ vỡ, hoàng hôn dễ tàn.
Cơ bản câu chuyện này ngay từ đầu đã được định sẵn là bi kịch, Hạ Xuyên yêu Thẩm Giai Kỳ, đáng tiếc bên cạnh Thẩm Giai Kỳ lúc ấy đã có một cô gái.
Giang Nhân Ly lắc đầu, cô chỉ thích lúc khởi đầu câu chuyện này, dù cho đây vốn không phải trọng tâm câu chuyện. Bởi vì lúc ấy, trong tim cô cũng có một bạch y thiếu niên như vậy, chỉ là, nếu như không có cuốn tiểu thuyết này, có thể ngay cả cô cũng đã quên mất rằng, hoá ra thời thiếu nữ của mình, cô cũng từng chôn giấu một bóng hình dưới đáy lòng, trở thành một người bí mật chỉ thuộc về mình cô.
Sau này, cô không hề thích người thanh niên kia, nguyên nhân gì cô cũng không rõ, sau khi tình cảm với người con trai kia đã hết, cô cũng chưa từng yêu ai. Có thể đây là khoảng thời gian tàn khốc, nhưng quá khứ cũng chỉ là quá khứ. Bây giờ nhớ lại, trong tim vẫn còn cảm thấy thổn thức không ngớt.
Cho nên mới nói, khi người ta thích một bài hát, một bộ phim, hay một cuốn tiểu thuyết, nhất định sẽ tự tìm thấy hình ảnh của chính mình trong đó.
Thế nhưng điều khiến Giang Nhân Ly hiếu kỳ chính là, một người như Mạc Tu Lăng sao lại có hứng thú với tiểu thuyết.
Không đúng! Trong câu chuyện này, mặc dù tình yêu của Hạ Xuyên với Thẩm Giai Kỳ không thành, nhưng đối với Lâm Trạch mà nói, anh lại yêu Hạ Xuyên vô cùng. Mãi nhiều năm sau, khi đã kết hôn sinh con, anh vẫn còn yêu Hạ Xuyên như xưa, dường như đó là một bí mật vĩnh viễn tồn tại cũng trời đất.
Chân chính vĩnh viễn sánh cùng trời đất, chính là Hạ Xuyên đã chết, nhưng cô còn sống – sống trong lòng Lâm Trạch.
Giang Nhân Ly đột nhiên có chút nghĩ mà sợ, sau đó mạnh mẽ nhìn Mạc Tu Lăng ở phía trước, cô chưa bao giờ sợ hãi như vậy. Hoá ra, tình yêu của anh đối với Giang Nhân Đình lại sâu nặng như vậy, chỉ điều này mới có thể lý giải chuyện cuốn sách!
Giang Nhân Ly lắc đầu, muốn tìm cách xua tan ý nghĩ này, không thể nghĩ, không thể!
Mạc Tu Lăng nhìn qua gương chiếu hậu thấy cô sắc mặt trắng bệch: "Làm sao vậy?"