Phạm Tiểu Đa không ngờ rằng, chính bài viết ấy đã mang đến tai họa lớn
Chương 3:
Giáo viên dạy máy tính chân thấp lông xoăn và háo sắc, để cho cả lớp toàn là học sinh nữ qua được kỳ thi, Tiểu Đa đã dũng cảm trong vai một nữ hiệp, gửi cho người lông xoăn một lá thư đầy nhiệt huyết…
Phạm Tiểu Đa sợ bóng tối, sợ sấm sét, sợ đi một mình trong đêm tối, đến bây giờ ông anh thứ Sáu – Phạm Triết Lạc vẫn nhớ những điều đó. Hồi còn bé xem bộ phim Đôi giày thêu hoa, mấy đứa trẻ vừa xem vừa hồi hộp, tới mức không dám thở mạnh, xem xong mới thấy Tiểu Đa ngồi ngây người không hề nhúc nhích. Phạm Triết Lạc động vào người Tiểu Đa, không ngờ cô em kêu ré lên, rồi bật khóc. Thấy vậy, cả bọn đều sợ đến sững người, một lúc sau mới nghe thấy Tiểu Đa nói cô sợ quá.
Tối hôm ấy, Tiểu Đa nằm ngủ cùng giường với chị Hai, nhưng mãi vẫn không sao ngủ được, anh Cả đón cô sang giường, cô vẫn không ngủ được, bốn người anh kế sau lần lượt bế cô ru ngủ, thế mà cô vẫn cứ thức. Cứ như vậy, mãi tới khi trời sáng cô mệt quá mới thiếp đi.
Kể từ đó, phòng của Phạm Tiểu Đa và của chị Hai Phạm Triết Cầm đều để nguyên đèn khi ngủ. Phạm Triết Cầm tính toán kỹ càng rồi bảo cậu em thứ tư lắp một cái đèn tiết kiệm điện, chuyên dành cho Tiểu Đa khi ngủ.
Vì thế, khi Phạm Triết Lạc về đến nhà thấy trong nhà tối om, tưởng rằng không có ai, đang nghĩ thầm, không biết Tiểu Đa hết giờ làm đi đâu, bật đèn lên thì bất ngờ nhìn thấy cô nằm trên ghế, khiến cậu giật thót người. Phạm Triết Lạc bước tới định đánh thức Tiểu Đa, phát hiện trên mặt em gái có ngấn lệ, cuống quýt lên: “Tiểu Đa, tỉnh dậy đi!”.
Phạm Tiểu Đa mở mắt, nhìn thấy anh trai, vừa muốn khóc vừa không muốn để anh biết chuyện xảy ra trong ngày, nên nói: “Anh Sáu về rồi à. Để em vào bếp hâm nóng đồ ăn”.
Phạm Triết Lạc cảm thấy có điều gì đó khác thường, bèn nói: “Tiểu Đa, xảy ra chuyện gì rồi?”.
Không hỏi còn được, đằng này vừa nghe cậu hỏi thế, Phạm Tiểu Đa không nén được bật khóc, cô không kể chuyện xảy ra trong vườn cây mà chỉ kể chuyện xảy ra ở đài cho Phạm Triết Lạc nghe.
Phạm Triết Lạc lớn hơn em mười một tuổi, là người con trai duy nhất trong gia đình chưa lấy vợ. Mấy anh chị lớn đều đã lần lượt xây dựng gia đình và ra ở riêng, trong nhà chỉ còn lại hai anh em. Tình cảm giữa hai anh em từ trước tới nay gắn bó thân thiết nhất.
Nói xong, Tiểu Đa ngẩng mặt lên cầu xin Phạm Triết Lạc: “Anh Sáu, nhất định đừng nói gì với anh Cả và chị Hai nhé”.
Phạm Triết Lạc chau mày, ngẫm nghĩ hồi lâu mới nhận lời, ngồi xuống chậm rãi giúp cô phân tích tình hình. Sau khi phân tích bằng cái đầu tỉnh táo của một luật sư, Phạm Triết Lạc cho rằng việc có người yêu sẽ giúp được cho Phạm Tiểu Đa rất nhiều.
Vốn dĩ Phạm Triết Lạc cho rằng chuyện anh Cả, chị Hai triệu tập mấy anh em bàn về việc tìm bạn trai cho Phạm Tiểu Đa, sự sắp xếp ấy chưa hẳn đã là chuyện tốt nhất với em gái. Nhưng nghe chuyện trong công việc của Tiểu Đa, Phạm Triết Lạc cảm thấy, Tiểu Đa đã đến lúc yêu đương, có như vậy cô mới trưởng thành nhanh chóng. Hơn nữa, anh trai chị gái cũng không thể che chở suốt đời cho cô được, có người chăm sóc cũng tốt.
Hồi Tiểu Đa thi đại học, cả nhà không nghĩ ngợi gì đã quyết định đăng ký cho cô vào một trường đại học của thành phố, đó cũng là trường đại học thuộc hàng đầu cả nước, như vậy Tiểu Đa không cần phải đi xa học, mà cả nhà đều có thể chăm sóc được cho cô.
Người anh thứ năm, Phạm Triết Hòa làm giảng viên trong trường đại học của Tiểu Đa, vì thế nhất cử nhất động của cô ở trường cả nhà đều biết. Hồi học đại học, Phạm Triết Hòa thường xuyên đến đón Tiểu Đa về nhà, vô tình khiến người khác hiểu lầm đó là bạn trai của cô, nghe nói có nam sinh đến tìm Tiểu Đa là lập tức ra mặt chặn ngang.
Suy nghĩ của anh Cả – Phạm Triết Thiên thì khác xa hàng vạn dặm so với Tiểu Đa. Khoảng cách mười tám tuổi vừa bằng một thế hệ, Triết Thiên không cho phép cô yêu đương khi còn đang học đại học. Người anh thứ năm, Phạm Triết Hòa thực hiện lệnh của anh Cả rất trung thành, cứ cuối tuần lại đón Tiểu Đa về nhà, nếu cô đi chơi với bạn thì anh sẽ kiểm chứng từng lần một.
Vì thế, trong con mắt của những người trong gia đình họ Phạm, tình cảm của Tiểu Đa là một tờ giấy trắng. Đó cũng là lý do để cả nhà họ Phạm phải vất vả suy nghĩ xem nên tìm một chàng trai như thế nào cho Tiểu Đa, chỉ sợ rằng tìm không đúng thì sẽ khiến em gái bị tổn thương.
Phạm Triết Lạc suy nghĩ một lát, rồi nói cho Tiểu Đa biết quyết định của mọi người.
Phạm Tiểu Đa càng nghe càng tức giận: “Mọi người đang nói gì vậy?”.
Phạm Triết Lạc nói với Tiểu Đa một cách rất nghiêm túc: “Anh cũng cảm thấy đã đến lúc em nên có bạn trai rồi”.