Nhưng bố mẹ đâu biết nó đã có 1 điều khoản cấm sàm sỡ đến người nó trong hợp đồng rồi. Hahaha qủa là người tính ko bằng trời tính.
***
Vợ tôi đang xem tạp chí, có vẻ rất chăm chú, mái tóc rũ dài trong bộ pyjama lửng hình Đôrêmon xanh lè cùng đôi dép bông hình Puca đỏ choé. Trông cô bé chắng khác này cô cháu gái 5 tuổi của tôi, thế mà tôi lại thấy vợ tương lai tôi dễ thương đến lạ
- Em xem gì thế ?
Tôi ngồi sát cạnh vợ mình trên giường, cô bé có vẻ hơi giật mình khi thấy tôi ngồi ngay bên cạnh
- À, mấy cuốn tạp chí thời trang bên Canada em mang theo sang đây ấy mà.
- Ápáp... anh buồn ngủ quá, ngủ thôi em.
- Em.....
- Em định thức luôn ấy à, nên nhớ là khi ngủ cũng phải diễn đấy.
Vừa nói tôi vừa chỉ lên góc nhà nhằm trấn áp tinh thần đang yếu dần của vợ tôi.
- Phải thực hiện điều khoản 1 của anh đấy.
- Ừmh
Vợ tôi từ từ nằm xuống, tôi với tay bặt cái đèn ngủ, vợ tôi có vẻ khá căng thẳng, cô ấy nhắm tịt mắt lại, trông có vẻ rất gượng ép.
Tôi thực sự ko dám động đến cô bé, chẳng lẽ đây là lần đầu tiên cô ấy ngủ chung với con trai ? Chả lẽ tụi trẻ ở tây còn thua cả tụi trẻ VN hay sao ?.Hay tại vì cô ấy ghét tôi nên mới thế ?. Tôi suy nghĩ 1 lát rồi lại xoay người vào vách tường lòng chợt buồn buồn, thất vọng.
Cả đêm tôi ko thể nào ngủ được vì cái sinh vật lạ nằm cạnh bên, cô bé quả là cực kì mất nết. Ngủ với người lạ mà gác tay lên đầu tôi, gác chân lên người tôi.
Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn chứ, đáng nhẽ tôi sẽ chẳng có ý kiến gì. Chỉ tới khi tôi đang thim thiếp sau gần như cả đêm thức trắng thì cô vợ yêu của tôi thưởng ngay cho tôi một cái bộp ngay mặt, cánh tay nhỏ nhắn của cô ấy đập thẳng vào ngay chiếc mũi xinh đẹp của tôi.
Tôi điên lên xoay sang định hét vào mặt cho cô ấy tỉnh dậy rồi làm 1 trận cho chừa cái tật nhưng khi tôi vừa xoay qua thì đôi môi đỏ mọng đang khép hờ của cô ấy khẽ mỉm cười, cánh tay cô ấy di chuyển từ mặt tôi xuống bụng tôi. Cô ấy vòng tay sang ôm tôi rồi nép vào lòng tôi, cô ấy thì thầm nhè nhẹ : " Em yêu anh".
Tồi tệ thay tất cả các động tác ấy đều được làm trong lúc đôi mắt cô ấy nhắm nghiền, từ đó tôi có thể khẳng định cô ấy đang MƠ. Chắc cô ấy đang mơ được nằm cạnh người yêu ở Canada của mình, tôi bỗng nhiên cảm thấy bực dọc, toan đẩy cô bé ra khỏi người thì cô bé lại dụi dụi đầu vào ngực tôi như 1 cô cún con.
Qủa thật làm sao 1 thằng đàn ông 25 tuổi đang phải cố gắng nhẫn nhịn có thể từ chối những hành động như thế từ 1 cô bé cực kì dễ thương. Nếu đằng ấy đã có tâm thì thôi đây cũng có lòng, tôi vòng tay qua người cô bé, ôm thân hình nhỏ nhắn vào lòng mình, với tư thế đó chúng tôi cùng nhau ngủ 1 mạch đến gần tận trưa hôm sau.
Gần 11 giờ tôi tỉnh dậy với tiếng thét gần như muốn rung rinh cả mặt đât..
Chương 6 : Điều khoản 5
- Á...á....anh..anh.....sao anh ôm tôi ? Đêm qua tôi và anh nằm xa nhau lắm cơ mà. Sao giờ dính vào nhau thế này ?
- Em làm gì mà hét lớn thế ? Mới sáng sớm để chồng con gì ngủ chứ.
Tôi làu bàu rồi quay sang ôm cái gối ngủ tiếp.
- Anh ngồi dậy cho tôi, phải làm rõ vụ lợi dụng này anh mới yên với tôi
- Này, tối qua chính em ôm anh trước chứ ai, em ôm anh thì anh phải biết điều lịch sự mà ôm lại chứ.
Tôi bực mình ngồi phắt dậy.
- Làm gì có chuyện đó, anh lại bịa ra để qua mặt tôi chứ gì ?
- Vâng, thế tối qua có người thế này này...
Vừa nói tôi vừa vờ mỉm cười quàng tay ôm cái gối, thì thầm "Em yêu anh" rồi dụi dụi đầu vào cái gối.
- Đấy tối qua em ko ôm đâu em chỉ làm thế thôi đấy, giờ còn la hét với anh à ?
- Nhưng...., ko được tôi phải đến gặp bố mẹ, tôi phải có phòng riêng ko thể như thế này mãi được.
- Khỏi đâu, họ về Canada rồi.
- Anh nói dối, họ ko bao giờ về mà ko có tôi.
- Tuỳ em thôi.
- Thế thì tôi sẽ gọi cho bố mẹ.
- Đổi số luôn rồi
- Ko thể nào.....
Vợ tôi có vẻ khá hoảng, chắc đây là lần đầu bị bố mẹ bỏ lại nơi xa lạ cùng những người ko quen biết nên cô bé sợ.
- Sao họ đối xử thế với tôi chứ, đưa tôi sang đây , bắt tôi ở chung với người ko quen, bây giờ bỏ tôi lại, ko nói với tôi 1 tiếng. Tại sao lại thế chứ ? hức hức...
A! vợ khóc rồi. Làm sao đây ?, tôi chưa bao giờ gặp trường hợp như thế này. Từ trước đến giờ tôi chỉ làm người ta khóc chứ có dỗ dành ai bao giờ đâu.
- Thôi, em đừng khóc nữa. Anh...
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ tôi bỗng quoắc mắt lên nhìn tôi trông rất giận dữ.
- Tại anh, chỉ tại anh, mọi chuyện đều từ anh ra. Anh đã có bạn gái rồi thì còn nhận lời thực hiện lời hứa đó với bố anh làm gì, để giờ tôi bị thế này đây. Nếu anh ko nhận lời thì giờ tôi đã yên lành ở bên kia trái đất rồi. Anh có biết là tôi chưa ôm ai khác ngoài bạn trai tôi ko. Gìơ thì sao ? Tại anh đấy, đồ xấu xa.