- Có
- Thế chị nghe thấy gì.
- Mẹ cậu ta cấp cứu trong bệnh viện.
- Tai nào của chị nghe được mẹ cậu ta cấp cứu trong viện.
- Ờ thì...
Kim Anh nhớ lại mẩu hội thoại. Đúng là cậu ta không nhắc đến mẹ hay bố cậu ta ở trong viện. Mà chỉ nghe là hai người họ ở trong viên. Không biết chừng... cô lại bị lừa lần nữa.
Kim Anh sắc mặt dần đỏ lên, cô nắm chặt long bàn tay lại như đang kìm nén cái gì đó sắp bùng nổ. Và rồi không biết lấy hơi với sứa ở đâu mà cô có thể hét to đến thế :
- Triệu... Tử... Kỳ.
Giật mình thon thót. Đang lái xe trên đường êm ru, lại còn huýt sao. Bỗng Tử Kỳ rợn tóc gáy, lạnh sống lưng, anh rung mình không biết có chuyền gì.
Kim Anh nghiến răng ken két :
- Đừng để tôi bắt được cậu . Đồ lừa đảo.
Tú Anh cũng thoáng rợn người khi nhìn vẻ mặt như sát thủ của bà chị mình lức này.
" Không biết chuyện đen đủi gì xảy ra cho Tử Kỳ đây."
Chương 23:
Thứ 7 ngày 31 tháng 10 năm 2011 : (Đi trước thời đại.)
- Chị à, có kỳ lắm không?
Là một hồn ma đang nói.
- Xuỳ. Vào đi, đi với chị mà cưng còn sợ gì nữa.
Lần này là tiếng của một xác ướp Ai Cập. Các bạn đang tò mò đúng không.
Hôm nay là ngày Halloween và cũng là ngày sinh nhật Thế Du - Trịnh Kim. Hai cô nàng đã hẹn nhau từ chiều để chuẩn bị cho tối nay xuất hiện trước mọi người thật hoành tráng, thật ấn tượng. Là Kim Anh và Trâm Nhi, hai cô nàng đang đứng trước cổng biệt thự " Thế Gia". Nơi đây đang đông nghẹt người, bố mẹ Thế Du là bà Cẩm Phụng và ông Thế Quân đã về nước để tổ chức cho con mình. Ông bà cũng là người làm ăn lớn trên thị trường Việt Nam và nước ngoài và nhất là bên Úc. Nghe đâu là đại gia Úc. Khi 4 tuổi ông bà đã gửi Thế Du cho người em mình, chính là bố mẹ của Thế Nam. Rất muốn đưa anh sang Úc để du học nhưng Thế Du nhất quyết lập nghiệp, học tập, và sinh sống ở Việt Nam.
- Nhưng như này có hơi kì kì sao đó chị. Hay để em vào thay đồ em mang đi nhé. – Trâm Nhi vừa nhìn bộ đồ của mình, vừa ngại ngùng nói .
- Đẹp mà. Yên tâm đi. Em không tin tưởng chị à. – Kim Anh tặc lưỡi. Cô rất tự tin vào tài "make up" của mình.
Trâm Nhi không muốn làm Kim Anh buồn. Kim Anh đã rất ủng hộ chuyện của cô và Tú Anh nên đã sắp xếp mọi chuyện, không thể phụ long được. Cô miễn cường đi theo Kim Anh vào đại sảnh.
Khuôn viên vườn rất rộng, dọc hai lối vào có ánh đèn chiếc vào người, có những người chụp ảnh đã được bố mẹ Thế Du thuê để làm kỉ niệm, những cây cảnh được uốn thế rất tinh vi. Một bể cá nhân tạo bao quanh lấy nhà, hôm nay cũng được thắp hết đèn, những đàn cá long lánh dưới nước hôm nay cứ như được mặc một bộ cánh mới, làm nổi bật phần đại sảnh. NMột ngôi nhà theo lối kiến trúc phương Tây, trước là đại sảnh vào nhà được dải thảm đỏ. Đi vào phía trong là một dãy bàn để đựng đồ ăn và thức uống cho quan khách, bao nhiêu đồ uống, rượu. cocktail, bánh ngọt, bánh kem, hoa quả được nhập ngoại, trên bàn ngồi nghỉ còn có rất nhiều lọ hoa ly, bình trong suốt. Phải cho rằng người làm ra những bình hoa này quả là một tuyệt tác. Bên trong này quả là nơi rất sang trọng để tiếp đãi khách. Từng tốp làm ăn, từng tốp bạn bè, từng tốp người đứng nói chuyện với nhau.
Phía chân cầu thang Kim Anh đã nhận ra Tú Anh với Tử Kỳ đang đứng nói chuyện với mấy người học cùng trường. Trông các anh hôm nay thật bảnh bao, hai người khác trên mình bộ áo hoàng tử, tay cầm chiếc mặt nạ che nửa. Gương mặt được "make up" theo kiểu ma ca rồng. Nhưng cô nàng hôm nay đến toàn là hot girl, con nhà quan chức, tiểu thư đài các của các tập đoàn lớn tại Việt Nam. Nghe danh Thế Du là người rất đẹp trai, manly, nhà giàu lại học giỏi. Các cô nàng thi nhau làm công chúa.
Đi thẳng đến chỗ Tú Anh, mọi ánh mắt sung quanh tập trung vào hai cô nàng, cũng là bộ đồ trắng toát. Ánh mắt của các cô nàng vừa khinh khi, vừa giễu cợt. Kim Anh mặc kệ kéo thẳng Trâm Nhi đến chỗ Tú Anh.
- Tú Anh ra bảo cái này.
Tử Kỳ, Tú Anh quay sang nhìn hai cô nàng trước mặt, mặt hai anh nghệt ra rồi phá lên cười. Tú Anh, nói :
- Ha...Ha... Chị nghĩ gì mà quấn một đống vải trắng lên người vậy.
Tử Kỳ cười ngặt nghẽo :
- Chắc bạn ý định làm xác ướp Ai Cập đấy mà. Hơ... Hơ...
- Ha...Ha...Ha - Một trận cười ầm nữa của hai anh ma cà rồng.
Quay qua nhìn cô bạn đi cùng chị mình, anh hỏi :
- Bạn chị à. Nhìn "giống nhau" nhỉ. Một xác ướp với một ma.
- Đâu nào. Hình như là búp bê Nhật á. - Tử Kỳ nhìn Trâm Nhi từ tgrên xuống dưới, lại nhìn từ dưới lên trên.
Kim Anh lườm Tử Kỳ một cái thật dài sau đống vải trắng :
- Tôi còn chưa bắt tội cậu đâu đấy. Im đi đồ lừa đảo.
Biết miìn có lỗi, Tử Kỳ cầm ly rượu của mình quay sang nói chuyện với mấy cô nàng đang ưỡm ẹo xung quanh.