Tiếng chân bình bịch dồn dập phía sau ngày càng gần. Vy lau mồ hôi trên trán, tiện nhìn luôn đồng hồ bấm giờ. 4 phút trôi qua, vậy ít nhất phải kéo dài thêm 5 phút trước khi Thiên có thể xuất hiện. Như có thần giao cách cảm, hai anh em thường nghĩ ra cùng một kế hoạch khi giải quyết một vấn đề giống nhau, nên bàn bạc trước chỉ là đọc lại suy nghĩ của người kia!
Vy ngừng chạy, cô nhóc bị kẹt trong con ngõ cụt!!!
Vy thở dốc, vuốt lại tóc cho nghiêm chỉnh, rồi quay người, chuẩn bị trực diện đối đầu với những tên bám đuổi! Chúng xuất hiện nhanh thần tốc. Những kẻ vest đen cao lớn với dáng vẻ đầy mùi sát khí, chúng đang đứng ngay trước mặt Vy!! Con ngõ khá nhỏ nên chúng hoàn toàn tin rằng Vy đã bị kẹt và sẽ phải ngoan ngoãn nghe theo.
- Cô bé ...
- Các ông muốn gì? – Vy đã lên tiếng trước chặn lời của kẻ dẫn đầu. Chấn Phong đã dạy con gái phải chủ động, bình tĩnh và không bao giờ cho kẻ thù biết mình đang sợ hãi. Miệng tên vest đen nhếch một nét cười, hắn tiến lại gần Vy một bước, nhưng Vy không thèm lùi ra sau để tránh né hay cảnh giác. Khuôn đầu nghênh cao hơn đầy thách thức, nhưng đôi mắt nâu lại vẫn bình thản đến lạ lùng
- Cô bé thật thú vị, đừng lo lắng! Chúng ta chỉ muốn đưa cô bé đến nơi này!
- Vậy tôi cũng muốn đưa các ông đến nơi này, thì sao?
- Được, được, nhưng phải có cả anh trai cô bé cùng đi!
- Lùi sau 5 bước, tôi sẽ gọi cho anh tôi!
Kẻ cao lớn khẽ nhíu mày, rồi môi hắn cũng giãn ra, hắn nghĩ cô bé can đảm này có thể dở trò, nhưng trong con hẻm này, ít nhất thì nó cũng không thể thoát khỏi tay chúng trước khi có kẻ đến cứu. Nếu thật sự gọi luôn người anh đến, quả là bắt luôn được hai con mồi dễ dàng!
- Được, hãy giữ lời! – Và tất cả chúng, 6 tên, lùi ra sau 5 bước.
Vy nhìn đồng hồ, đã 9 phút! Cô nhóc vừa lùi ra xa hơn vài bước, vừa mở điện thoại gọi Thiên:
- Anh à, 6 kẻ, họ đợi anh kìa!
- Tuyệt lắm baby, em điều khiển chúng nó như những con rối! – Giọng điệu thích thú và chế nhạo của Thiên vang lên, khiến những tên vest đen bàng hoàng! Không phải giọng nói từ trong điện thoại, mà Thiên đang đứng chênh vênh trên thành tường cao hơn 2m!!!
Những kẻ cao lớn cùng quay sang trái, ngước lên nhìn Thiên. Chúng chỉ vừa nhìn thấy nét cười ngạo nghễ của Thiên cùng chiếc thùng nhựa không nắp cậu bê trên tay thì đã bị thứ chất lỏng đen, bóng nhẫy tạt vào người. Mùi xăng bốc lên sặc sụa. Một kẻ phản ứng rất nhanh, đã lao đến phía Vy, hòng tóm lấy cô nhóc làm con tin đe dọa Chấn Thiên. Nhưng lập tức, chiếc bật lửa trên tay Vy bật lên, ngọn lửa nhỏ nhập nhòe nhưng thật đáng sợ!! Vy nhìn tên vest đen đang đứng sững lại phía trước, đôi mắt cô nhóc hoàn toàn vô cảm:
- Gọi anh tôi đến, tôi đã giữ lời!
- Good luck!
Cả Thiên và Vy cùng mấp máy trong miệng, ngay sau đó, từng đám cháy bốc lên. Lửa rừng rực trên áo quần 6 tên cao lớn. Chúng hoảng loạn vùng vẫy!!
Thiên nhảy từ thành tường xuống, Vy đã đến gần sát cậu. Thiên giơ tay, ra hiệu muốn kéo tay em gái cùng cái nháy mắt tỏ vẻ hài lòng. Nhưng đáp lại cậu, là ánh mắt lãnh cảm và giọng nói cao vút:
- Dơ quá! Tay anh. – Và Vy lướt qua Thiên, lướt nhanh qua những đám lửa di động đang bốc cháy, vẻ mặt không chút mảy may.
Thiên bật cười, nhìn xuống tay mình đã bị rây bẩn vết xăng dầu đen, rồi cậu chạy theo em gái “không đỡ được”, y chang mẹ cậu.
- Nếu động đậy, đừng trách! - Thiên khựng người lại chuẩn bị ngồi lên moto, một họng súng dí sát đầu cậu, lạnh gai người.
- Con bé kia, nếu không muốn anh trai gặp chuyện thì lùi ra xa 3 bước và đứng nguyên đấy! – Ngay sau khi tên vest đen dứt lời, hắn bỗng rùng mình vì có vật nhọn sắc tì trên đùi mình
- Đừng liều, mày muốn thử xem súng của tao hay đồ chơi của mày nhanh hơn sao? – Kẻ vest đen lừ mắt, liếc sang bên nhìn cô gái nhỏ
- Súng dĩ nhiên đáng sợ, nhưng ông nghĩ tôi quan tâm ông có bóp cò hay không ư? – Ánh nhìn hoàn toàn lãnh cảm ghim vào tên cao lớn
Thiên hơi nghiêng đầu, chậc lưỡi:
- Đừng ngạc nhiên, em gái tôi thích giết người hơn quan tâm mạng sống của người khác!
Mặt tên vest đen có chút do dự, nhưng chấn tĩnh tức khắc, hắn dí sát họng súng vào đầu Thiên hơn:
- Đừng đe dọa tao, đạn sẽ ghim vài não mày ngay đấy!
- Còn ông sẽ mất thứ quan trọng cả đời ngay đấy! – Giọng nói lãnh đạm rợn người lại vang lên, và con dao nhỏ trong tay Vy ... đã ghì chặt hạ bộ kẻ xấu !!!
- Mày ... – Thêm một lần do dự, và kẻ vest đen đã mắc sai lầm lớn! Thiên dùng lực mạnh thúc cùi trỏ vào hông kẻ cầm súng, khiến hắn lùi ra sau, miệng rền rĩ. Cậu xoay người, tặng hắn tiếp một cú đá vào bên hông, khiến hắn ngã nhào xuống đất. Hắn, rất nhanh và mạnh, bật người dậy, khẩu súng trên tay đã giơ lên. Nhưng Thiên, nhanh hơn và thêm một nụ cườ