Mọi người lúc vừa nghe thấy những câu đầu của lời bọc bạch kia thì đã phấn khích và ngạc nhiên đến tột độ , Một số thất vọng vì thần tượng mình đã- từng- có-bạn-gái, một số thì xúc động vì sự đa tình của ngôi sao kia.
Ngay cả Thiên Thy cũng cảm thấy bất ngờ lẫn tò mò, không ngờ con người này cũng biết lẻo miệng như thế, chẳng biết những lời nói ấy có bao nhiêu phần trăm là sự thật …. Cô bé chép miệng một cái rõ to rồi tu một hơi hết chai nước lạnh lúc nãy mua ngoài cổng trường…
Nhưng phải công nhận là anh ta sinh ra là để làm một nghệ sĩ thực thụ. Trong số các ca sĩ bây giờ, mấy ai có thể làm cho khán giả phiêu theo tiếng đàn, tiếng hát của họ để tạo ra cho người nghe có nhiều cảm xúc như thế . Có chăng cũng chỉ là sự gào thét cùng những vũ đạo bốc lửa để thu hút mọi người mà thôi. Một nghệ sĩ như vậy mà phải giải nghệ thì cũng thật là đáng buồn…
- Vậy anh có muốn nhắn gửi gì đến các đàn em đang học trong trường và cũng là những fan hâm mộ trung thành nhất của anh không, Jonh?
- Ưm,! Anh cũng không biết nói gì hơn ngoài lời cám ơn tình cảm của mọi người đã luôn ủng hộ anh trong suốt thời gian qua và chúc các em luôn đạt kết quả thật cao trong học tập.
Vẫn giữ nguyên nụ cười có sức công phá lớn, Jonh vừa nói vừa đưa cánh tay trái lên làm điệu bộ “fighting” khiến cho các bạn nữ ở dưới cứ gọi là “đồ rầm rầm” trước chàng trai “ hết sức đáng yêu” đang đứng trên sân khấu……
HÁT NỮA ĐI, JONH ƠI ĐỪNG ĐI MÀ…
HÁT NỮA ĐI!
HÁT NỮA ĐI!
Đang dợm quay lưng đi vào trong cánh gà thì tiếng hò reo lại cản bước chân anh. Một nụ cười thực sự hé nở trên cánh môi anh đào vì cảm nhận được tình cảm chân thành mà những cô cậu học trò ở đây dành cho anh..
- Thôi được rồi, anh không hát nữa những sẽ đánh một bản pallad nhẹ cuối cùng để chúc các em ngủ ngon nhé.!
Cái nháy mắt mắt dịu dàng pha lẫn giọng nói nhẹ nhàng của Jonh lại một lần nữa làm cho các cô bé mới lớn vẫn còn ngây thơ mơ mộng cứ muốn đổ lên đổ xuống và sau đó là…… hét ầm ĩ lên vui sướng khôn tả….
Một lần nữa những ngón tay dài lại chạm trên nền phím trắng, như đã nói trước, Jonh đang say sưa với bản LOVE IS LIKE A FLOWER không lời vốn rất êm ái như một lời ru đưa mọi người vào “giấc nồng”. Hòa với thứ ánh sáng mờ ảo trên sân trường, giai điệu ma mị kia như đưa tất cả mọi người vào một thế giới thật lãng mạn, nhưng ở đó có một chút buồn, một chút nhớ và…. một chút thương…
Trong hàng trăm đôi mắt đang mơ màng ngưỡng mộ thì có hai đôi mắt lạc loài…
Trong hàng trăm trái tim xoa xuyến thì có hai trái tim thật khác biệt…
Một đôi mắt hồ nghi ẩn sau tia nhìn phức tạp và một trái tim đầy vết xước đang dần được xoa dịu
Một đôi môi nhếch thành nụ cười mỉm nhẹ :“Học hết cấp 2 và LOVE IS LIKE A FLOWER”
Một đôi mắt thù hằn ẩn sau tia nhìn rực lửa và một trái tim đang bị đốt cháy bằng ngọn lửa hận thù
Một đôi môi nhếch lên sự tức giận, chỉ nhếch, không cười: “Hoàng Minh Đăng, cám ơn vì đã đến đây, mọi chuyện mới chỉ vừa bắt đầu thôi.”
Đúng, mọi chuyện chỉ mới vừa bắt đầu thôi…!
CHAP 13: CON NHÓC LÁO LẾU
<<Đối với loại người lớn nham nhở lằng nhằng như thế thì lễ phép chỉ là điều dư thừa>>
Sáng sớm tinh mơ,một vài giọt sương còn đọng những giọt long lanh trên các tán lá. Hôm nay là chủ nhật nên chẳng có cái đồng hồ báo thức nào réo ầm ĩ cả, vậy mà Thiên Thy lại mở mắt ra đúng vào cái giờ dạy đi học, có lẽ chiếc đồng hồ sinh học đã được hình thành ngoài ý muốn của chủ nhân…
Ngáp một cái dài đầy lười biếng, cô bé hân hoan nhận ra hôm nay là ngày nghỉ rồi vui sướng chùm chăn qua đầu tiếp tục giấc ngủ còn dang dở, cánh môi chúm chím vừa bắt đầu vào cơn say…. thì đã có cái gì đó đụng vào người khiến cô bé cực kì khó chịu.
- Thy Thy, dậy thôi – Tiến Hào đang cố kéo tấm chăn ra khỏi cái mặt mê ngủ kia, trông anh có vẻ khá hưng phấn với một ngày mới này.
- Đi ra – bằng giọng điệu ngái ngủ cùng vẻ bực tức, Thiên Thy vẫn nhắm nghiền hai con mắt trong chiếc chăn ấm áp.
- Dậy đi tập thể dục với anh nào – vẫn cái giọng đều đều nhẹ nhàng, anh đang giằng co chiếc chăn ấm với cô nhóc bướng bỉnh.
- Tiến Hào! Tôi cho anh 2 giây, nếu anh không ra ngoài, tôi sẽ giết anh!!
Từ trước tới giờ Thiên Thy ghét nhất là bị người khác làm phiền giấc ngủ. Lúc ở trên lớp, hễ thấy cô gục đầu xuống bàn ngủ suốt tiết thì cũng chẳng có ai dám kêu dậy bởi vì họ đã chứng kiến cái cảnh anh bạn Quân bị cô cho một cú đấm trời giáng vào lưng không thương tiếc khi dám phá hoại giấc ngủ ngàn vàng của cô vào giờ ra chơi.