“Vậy thì Thần Quang có thể cũng thế?”.
“Tôi như vậy, nhưng không hẳn là Vũ Văn Thần Quang cũng như vậy! Hơn nữa phải nói rằng, đàn ông thường thích có những thứ mình chưa có được, nếu anh ta theo đuổi Tiểu Đa, Tiểu Đa nhào vào lòng rồi, cứ cho rằng anh ta thích Tiểu Đa, nhưng với tính cách ngang tàng như Thần Quang, sau này không còn hễ gọi là đến hễ sai là đi với Tiểu Đa nữa, thì sẽ thế nào?” Lý Hoan vẫn lo cho sau này.
Thấy Lý Hoan một lòng bảo vệ Tiểu Đa như vậy, Vũ Văn Thần Hy không khỏi thấy ngưỡng mộ. Phạm Tiểu Đa thật hạnh phúc, cô ấy đã gặp được một người đàn ông dù theo đuổi thất bại nhưng vẫn đối xử với cô ấy rất tốt! Thần Hy nghĩ, giá như có một người đàn ông bảo vệ mình như vậy thì thật là tốt. Phụ nữ làm ăn là một chuyện, cuối cùng vẫn cần tìm người đàn ông yêu thương, che chở cho mình. Thần Hy lắc đầu, tiếp đó nói với Lý Hoan: “Nhưng tôi là chị gái của Thần Quang, tôi không thể cứ ngồi nhìn. Nếu bây giờ Thần Quang đã thích Phạm Tiểu Đa, thì chắc chắn tôi sẽ giúp nó. Lập trường của chúng ta không giống nhau, anh giúp Phạm Tiểu Đa, tôi giúp em trai mình. Những điều lo lắng của anh, tôi biết, chúng ta làm một cuộc trao đổi nhé?”.
Vũ Văn Thần Hy bất giác bộc lộ bản tính của người làm ăn. Lý Hoan nhìn ánh sáng lóe lên trong đôi mắt cô ấy, khuôn mặt thỉnh thoảng lại toát ra vẻ hút hồn của phụ nữ, trong bụng thầm nghĩ, hai chị em nhà Vũ Văn đúng là những người hiếm thấy. Con trai thì tuấn tú, con gái thì yêu kiều, tình cảm. Nghe Thần Hy nói đến cuộc trao đổi, cậu cảm thấy rất hứng thú.
“Thần Quang về nước đến nay đã gần một năm rồi, nhưng vẫn không chịu bắt tay vào việc của gia đình. Anh thấy đấy, tôi phải một mình gánh vác cũng rất mệt. Phạm Tiểu Đa cũng thích Thần Quang, giúp cô ấy nắm giữ được Thần Quang, cởi bỏ mối lo của anh, mọi người đều vui. Nhưng tôi có một điều kiện, đó là phải để Phạm Tiểu Đa thuần phục Thần Quang, để nó ngoan ngoãn trở về hỗ trợ công ty, anh thấy thế nào?” Vũ Văn Thần Hy nói không úp mở.
Lý Hoan cảm thấy đó là một kế hoạch khả thi, để cho những người tình được ở bên nhau chẳng có gì không tốt, chỉ cần nhìn thấy rõ tình cảm của Vũ Văn Thần Quyang, để anh ta không thể tùy tiện bắt nạt Tiểu Đa, đó là việc tốt. Nếu Phạm Tiểu Đa có thể thuần phục Vũ Văn Thần Quang, bảo được anh ta trở về công ty thì đó sẽ là minh chứng. Hơn nữa, Lý Hoan nhìn Vũ Văn Thần Hy trước mặt thấy trong lòng hơi xót thương.
Cậu đồng ý một cách vui vẻ. Hai người bàn kỹ một hồi, bữa ăn trở nên vô cùng vui vẻ. Trong lòng cả hai đều có ấn tượng tốt về nhau.
Chương 23:
Hôm nay Lý Hoan đi đón Tiểu Đa, sau đó lái xe đưa cô ra ngoại ô. Phạm Tiểu Đa hỏi cậu: “Anh Hoan, chúng ta đi đâu vậy?”.
Lý Hoan cười: “Đưa em đi ngắm cảnh”.
Xe chạy thẳng tới một căn biệt thự để nghỉ dưỡng ở ngoại ô. Tiểu Đa chưa tới nơi này bao giờ. Biệt thự trông rất xinh xắn, phía sau lưng có một hàng cây và thảm cỏ, ở giữa thấp thoáng mấy căn biệt thự. Tiểu Đa xuống xe, thấy có một con nai đang ăn cỏ, còn có cả mấy con công nữa, cô vui mừng chạy tới định trêu chúng. Cô khẽ khàng đi tới gần con nai, nó vẫn không biết gì. Tiểu Đa thận trọng đặt tay lên mình nó, con nai cũng không chạy, mà cứ ngước đôi mắt ngơ ngác lên nhìn, lòng bàn tay cô truyền đến một cảm giác ấm nóng, Tiểu Đa thích thú phá lên cười.
Lý Hoan nhìn ánh mặt trời chiếu trên người Tiểu Đa, cô và con nai đều đáng yêu như nhau. Cậu thầm nói với bản thân, phải khiến Tiểu Đa hạnh phúc, nhất định phải làm cho Tiểu Đa mãi vui như thế. Cậu cảm thấy những người trong nhà họ Phạm làm rất đúng, xã hội có nhiều thứ đen tối, nếu có thể tránh được, vì sao nhất định phải để cho Tiểu Đa biết chứ, có thể giữ cho cô trong sáng, đơn thuần như vậy, có gì không được? Vũ Văn Thần Quang có điều kiện rất tốt, chỉ cần anh ta thật lòng, anh ta có thể bảo vệ cho Tiểu Đa. Nhưng điều kiện đầu tiên là phải làm cho anh ta trở thành con nai của Tiểu Đa.
Lý Hoan nhìn Tiểu Đa cười. Cậu cảm thấy đắc ý với kế hoạch mà mình và Vũ Văn Thần Hy đã bàn với nhau.
Gọi Tiểu Đa xong, Lý Hoan đưa cô đi ăn cơm.
Trong nhà hàng có rất ít người, Tiểu Đa vừa bước vào đã thấy ngay người phụ nữ xinh đẹp ấy. Chị ta đang cười, nhìn cô với Lý Hoan. Cô tưởng đó chỉ là tình cờ, không ngờ, Lý Hoan lại đưa cô tới trước mặt của người phụ nữ xinh đẹp ấy.
Chị ta nở nụ cười đẹp tuyệt trần khiến Tiểu Đa sững sờ: “Chúng ta lại gặp nhau rồi, Tiểu Đa, tôi là Vũ Văn Thần Hy, chị gái của Vũ Văn Thần Quang”.
Phạm Tiểu Đa ngây người, rồi thốt lên: “Thì ra hôm ấy Vũ Văn Thần Quang cố ý lừa tôi. Anh ta lại trêu tôi rồi”.
Thần Hy kéo tay Tiểu Đa ngồi xuống: “Đúng thế, nhưng em cũng đã kéo Lý Hoan vào để cùng lừa nó”.
Tiểu Đa không nói gì nữa.
Thần Hy nói: “Thật ra, Thần Quang rất thích em”.