Vị tiểu thư nhỏ nhất của Trình gia – Trình Tích Chi hiện nay mới mười lăm tuổi, đang tuổi nghịch ngợm.Cô rón ren đi vào phòng chị gái Cẩn Chi thấy Cẩn Chi ngồi trên chiếc ghế sôfa kiểu Pháp nghe đài phát thanh quốc tế, mấy tạp chí tiếng anh vứt ở một bên, liền hỏi: “Chị ơi sao vẫn chưa thay quần áo?”.Cẩn Chi không đề phòng giật bắn mình: “Con bé này đi như mèo ấy”.Tích Chi cười hì hì nói: “Vì chị đang không tập trung nên mới bị em dọa, chẳng lẽ chị đang nghĩ…” Cẩn Chi không để cô nói tiếp, liền đưa tay ra véo má cô: “Em về nước chưa được nửa tháng đã học thói quen xấu của người trong nước rồi”.Tích Chi nói: “em còn chưa nói hết,là chị tự nghĩ đấy chứ”.Cẩn Chi mĩm cười: “chị cũng không nói thói quen xấu gì,chẳng phải không phải em tự nghĩ ra à?.Tích Chi làm mặt quỷ,đang định nói tiếp thì nghe người làm nói: “đại thiếu phu nhân đến rồi”.
Trình gia là gia đình kiểu mới,tất cả thiếu gia ,tiểu thư đều lớn lên ở nước ngoài,nhưng vì mẹ mất sớm nên người dâu cả nắm mọi việc hết trong gia đình,cho nên mấy chị em đều rât tôn trọng cô.Cẩn Chi và Tích Chi đều đứng dậy,thấy đại thiếu phu nhân đều cười gọi một tiếng: “chị cả”.
Trình Doãn Chi lấy đại tiểu thư Mục Y Dạng của Mục gia,vì hai nhà có quan hệ thông gia,từ nhỏ đều lớn lên cùng nhau,cho nên sau khi Mục Y Dạng được gả vào Trình gia,mấy chị em Trình gia không thay đổi cách xưng hô,vẫn gọi cô là chị,càng thân thiết hơn. Lúc này Mục Y Dạng mỉm cười nói: “đúng giờ là đức tính tốt đẹp của nhà vua,Cẩn Chi sao em vẫn chưa thay quần áo?”.Cẩn Chi từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài,vốn thoải mái phóng khoáng: “Em mặc thế này không được sao?”Cô luôn thích quần áo kiểu Tây,lúc này mặc một chiếc sườn xám bằng gấm lụa,màu bạc thêu chữ phúc đẹp tinh xảo.Mục Y Dang quan sát kỹ nói: “như thế này cũng rất đẹp ,Cẩn Chi nhà ta mặc gì cũng đẹp hết”. Tích Chi ở lại với Cẩn Chi ,Mục Y Dạng đi xuống nhà trước. Trình Doãn Chi đang ngồi đang ngồi hút thuốc trong phòng khách,anh ta là trí thức Tây học, thấy vợ xuống lầu lập tức hỏi: “Cẩn Chi chuẩn bị xong chưa?”.
Mục Y Dạng nói: “Nó sắp xong rồi”, lại nói: “Anh nhiệt tình như vậy thiệt khiến người ta khó chịu”. Trình Doãn Chi cười khổ một tiếng: “Phu nhân bây giờ cả em cũng nói thế sao? Người ngoài đều nói anh dùng em gái đi nịnh bợ Mộ Dung Phong, anh thật sự cười không nổi khóc không xong”. Mục Y Dạng đáp: “Em thấy anh sắp cười từ trong lòng cười ra rồi, nếu không thì Mộ Dung Phong đến xin cưới, sao anh có thể vội vàng đồng ý?”.Trình Doãn Chi nói: “Anh đâu có như em nói, anh chỉ nói với cậu ta, chúng ta là gia đình kiểu mới, hôn nhân đại sự vẫn phải hỏi Cẩn Chi, Cẩn Chi gật đầu đồng ý coi như việc này mới được quyết định.”
Mục Y Dạng nói: “Không phải vì anh khuyên Cẩn Chi sao?”, cô dừng lại một lúc nói tiếp: “Dù sao về hôn sự này em vẫn luôn giữ ý kiến”.
Trình Doãn Chi cười một tiếng: “Cẩn Chi không ngốc đức lang quân như ý đó, thiên hạ tìm đâu được người thứ hai. Ngoài việc gia thế hơi kém một chút, năng lực tướng mạo, tuổi tác đều gì cũng tốt…”. Mục Y Dạng nói: “Được rồi em biết ý của anh, bây giờ anh ta bình định mười sáu tỉnh Giang Bắc, sau này tiền đồ ngày càng rộng mở, anh ta cầu hôn Cẩn Chi, anh đương nhiên chấp nhận. Em là nghĩ cho Cẩn Chi, nghe nói người này rất nhiều tình nhân, em sợ đến lúcđó khổ cho Cẩn Chi.
Trình Doãn Chi cười nói: “Con người em lo bò trắng răng, Cẩn Chi tuy tỏ ra bình thản, chỉ yêu cầu anh ta làm một việc, như thế đã đủ thể hiện thủ đoạn của Cẩn Chi rồi”.
Mục Y Dạng nói: “Không phải là bắt anh ta đăng báo cắt đứt quan hệ với người con gái họ Doãn kia sao? Chính vì anh ta đồng ý với Cẩn Chi, chịu làm việc đó em mới thấy sợ hãi. Hơn nữa dù Doãn tiểu thư đó thân phận như thế nào, dù không phải là người vợ chính thức, chỉ là thiếp đi theo quân đội, nhưng vẫn là cùng chung hoạn nạn, hơn nữa vị tiểu thư này vì anh ta mà ra nước ngoài, ngay cả đường lùi cũng cắt đứt, anh ta phụ bạc như vậy, thật khiến người ta sợ hãi, người đàn ông như thế làm sao có thể khiến người ta yên tâm?”.
Trình Doãn Chi nhất thời không thể phản bác, đành nói: “Thành đại sự sao có thể có lòng dạ đàn bà, em đúng là suy nghĩ đàn bà”. Mục Y Dạng nói: “Suy nghĩ đàn bà của chúng em chính là suy nghĩ có tình có nghĩa, đương nhiên là khác hẳn với suy nghĩ thành đại sự vô tình vô nghĩa của đàn ông các anh”. Trình Doãn Chi xưa nay rất tôn trọng phu nhân mình, nghe Mục Y Dạng nói vậy sợ cô giận nên bèn cười nói: “Bây giờ là xã hội mới dân chủ, chỉ cần Cẩn Chi thấy được, chúng ta là anh chị thì còn có thể nói gì chứ?”.
Mục Y Dạng nói: “Cẩn Chi xưa nay luôn mang chí lớn, em không lo nó thiệt thòi. Ôi chỉ là Cẩn Chi trẻ tuổi thứ muốn lúc này chưa chắc là tthứ nó muốn sau này.