_oOo_
Hương Ly xoay người đứng dậy nói với tên vừa bắt cóc Thiên Ngọc lúc nãy:
- Cậu làm tốt lắm, còn đoạn sau để tôi được rồi.
- Vâng, thưa tiểu thư.
Hắn đi ra ngoài, Khang Duy từ trong phòng đi ra, vẻ mặt tội lỗi:
- Làm vậy với cô ấy không ổn.
- Nhưng làm rồi. Anh muốn hợp tác với em cơ mà...
Nhưng...
Khang Duy vò đầu bứt tai, bắt đầu thấy hối hận. Hôm đó có lẽ đã tỏ thái độ quá gay gắt khiến Hương Ly bắt được thóp. Cô nàng nhanh chóng chiếm ưu thế dụ Khang Duy vào bẫy lấy lại trái tim Thiên Ngọc. Lúc ấy, cơn giận trong lòng đang sôi lên nên anh nhanh chóng đồng ý, bây giờ nghĩ lại thật là ngu. Nhỡ mà Thiên Ngọc bị làm sao, chắc anh điên lên mất.
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...”
- Anh Khang Duy, sao em gọi không được?
- Ai? - Khang Duy giật mình hỏi
- Con bé Nhật Linh đó. Gọi nó để có thêm màu sắc. - Hương Ly cười khinh bỉ.
- Anh không biết.
- Còn Hải Đăng thì sao?
- Anh không biết.
- Đừng có ở đó mà lải nhải câu “anh không biết”, “anh không biết” liên hồi như thế. - Hương Ly tắt điện thoại rồi cười khinh bỉ. - Không cần đến cô ta nữa.
Khang Duy thở dài, theo kế hoạch của Hương Ly, anh sẽ là anh hùng cứu mỹ nhân, sẽ lấy lòng Thiên Ngọc để cô cảm động vì anh và trao tình cảm cho anh. Nhưng giờ anh thấy tội lỗi vô cùng, thấy mình thật đáng ghét, tại sao lại làm như vậy chứ, tình cảm không thể có bằng cách này được. Tiếng Hương Ly đang nghe điện thoại cứ lùng bùng bên tai anh.
- Cho cô ta một trận đi, cứ làm mạnh tay. Nói cho cô ta biết cô ta không yêu Hoàng Quân được. Một lúc sau anh Khang Duy sẽ đến thôi.
Kế hoạch là như thế đấy, Khang Duy có đang làm một trò dại dột không nhỉ? Hôm nay dù có thành công, sau này Thiên Ngọc biết được sự thật thì sẽ ra sao? Cô ấy sẽ căm thù anh mất. Khang Duy thật lòng không muốn điều đó xảy ra, người cô ấy yêu thật lòng sẽ là người cô ấy chọn lựa, phải để chính con tim của cô ấy tự chọn lựa. Hương Ly đứng lên rời khỏi phòng, khuôn mặt đanh lại nhìn Khang Duy:
- Một lát nữa hãy đến, nói cho cô ta biết một số chuyện đã. Và cấm anh để lộ ra đấy!
Hương Ly đẩy cửa ra ngoài, Khang Duy cũng đứng bật dậy khỏi ghế, cầm điện thoại lên. Lưỡng lự mãi rồi bấm một dãy số dài dặc:
- Heo bị bắt cóc rồi, cô ấy đang ở căn nhà hoang gần ngoại thành. Cậu biết chứ...
Chỉ nghe đến đó, tiếng tút dài đã vang lên từ đầu dây bên kia. Khang Duy đứng trên cửa sổ nhìn xuống phía dưới, khu nhà hoang này chẳng mấy khi có người đến cả, nếu đi từ nhà Hoàng Quân ra đây có lẽ mất khoảng 15 phút, vậy là Thiên Ngọc sẽ bị tra tấn 15 phút. Cũng nhanh thôi mà, Khang Duy thở dài chán nản, không biết làm vậy có đúng không nữa, anh hùng sẽ là Hoàng Quân, tình cảm của Thiên Ngọc và Hoàng Quân sẽ khăng khít hơn, còn anh thì có lẽ mãi chỉ là kẻ thứ ba, một kẻ đứng ngoài cuộc.
Hương Ly bước vào, Thiên Ngọc ngạc nhiên nhìn Hương Ly, đáy mắt hiện lên vẻ vui sướng.
- Cậu đến cứu tớ đúng không?
- Cô ngây thơ quá. - Hương Ly nhếch mép, nở một nụ cười nửa miệng. - Tôi chính là kẻ đã bắt cóc cô đến đây. Lần trước thuê người đánh Nhật Linh cũng là tôi, cô biết chứ?
- Tại sao cậu làm vậy? - Mặt Thiên Ngọc tối sầm.
- Nguyên nhân chính là do cô đó thôi. Chẳng nhẽ cô không biết?
Thiên Ngọc cúi đầu, nó biết là vì nó nên Nhật Linh mới gặp nguy hiểm, Hoàng Quân mới phải sống trong cái gọi là đau khổ như thế. Nhưng trong câu chuyện của nó, Hương Ly vì sao lại phải tham gia nhiều như thế, vì sao lại phải đối xử với nó như thế này?
- Hoàng Quân là người yêu của tôi, tương lai cũng sẽ là chồng của tôi. Vậy tại sao cô lại đòi làm người yêu cậu ấy? Cô nghĩ cô là người như thế nào mà có thể đấu với tôi?
Thiên Ngọc giật mình, ra là vậy, nó thật không ngờ người mà nó luôn coi là bạn tốt lại đối xử với nó bằng cách này. Nó ngẩng cao đầu, giọng chắc nịch:
- Tôi không đấu với cậu. Tôi cũng muốn nói chia tay với Hoàng Quân nhưng cậu ấy lại không muốn nghe tôi nói.
- Cô đùa sao? Cô muốn chia tay à? Nực cười.
- Tôi không yêu cậu ấy.
- Vậy tại sao đồng ý làm người yêu cậu ấy? - Mặt Hương Ly đỏ bừng vì tức giận, câu nói của Thiên Ngọc khiến Hương Ly thật sự rất bực mình.
Thiên Ngọc lại cúi đầu, chẳng có lí do gì chính đáng hết, chẳng nhẽ nói rằng vì lúc đó tưởng rằng không thể yêu được Khang Duy mới làm vậy? Như vậy quá là tồi tệ, nó không muốn trở thành một đứa con gái tệ đến vậy.
- Không nói được đúng không? - Hương Ly cười nhạt. - Không có lý do gì để nói mà.
- Xin cậu hãy giành lại trái tim cậu ấy. - Thiên Ngọc nói nhỏ. - Cậu ấy có lẽ chỉ là...