Trâm Nhi cười nhạt :
- Người phải cút là mày. Hiểu không. – Trâm Nhi thả chậm từng chữ.
Trước chị em Băng nóng mặt vì bị Trâm Nhi làm cho mất mặt. Giờ mới để ý xung quanh còn có mấy tên con trai chắc là bạn đi cùng họ. Cô sĩ diện hắng giọng :
- Mày là bạn tao mà lại bênh con kia à.
Đến lúc này, Trâm Nhi cười lớn. Cô bước đến gần Băng, phủi phủi vai áo cho cô. Điệu bộ rất cool :
- Ai là bạn mày vậy.
Băng mặt tái nhợt. Cô hất tay Trâm Nhi ra lên giọng để ra oai :
- Nói cho mày biết đừng xen vào chuyện của tao không thì đừng trách,
Trâm Nhi tròn mắt ra vẻ ngạc nhiên :
- Ồ... thật là ghê gớm.
Rồi làm luôn mặt lạnh + với giọng đanh thép, nhìn cô lúc này rất giống chị hai trong những phim xã hội đen. Thực tình rất là cool.
- Tao cho mày 2 con đường. Một là câm và cút. Còn 2 tao đứng đây, mày muốn làm gì thì làm. Mai đừng để tao nhìn thấy mày hay bất kì những đứa nào còn ở lại đây. Ôkê. Chọn đi.
Mấy bọn đàn anh đi cùng Băng đã nghe qua về gia thế của Trâm Nhi. Bố mẹ là xã hội đen quản lý một chuối các sàn nhảy, quán Bar nổi tiếng ở Việt Nam, đấy là còn không tính đến những quan hệ và công ty dây mơ rễ má ở nước ngoài. Nói là làm Bar nhưng bố mẹ cô là tay anh chị khét tiếng trong giới. Ai ai cũng phải nể.
Nhìn nhau một lượt, đứa nào cũng run lẩy bẩy, đã có mấy đứa con gái nói là nhà có việc về trước. Một đứa con trai đầu chỗ xanh chỗ đỏ , quần áo rách rưới chằng chịt đến cạnh Băng nói nhỏ vào tai cô :
- Thôi em ạ, nhịn chúng nó một bước.
Băng cay cú. Mặt biến sắc vừa sợ vừa mất mặt, nhưng lại muốn lấy số với mấy đứa đi cũng. Thấy tình hình có vẻ không ổn. Chơi với Trâm Nhi lâu cô chưa thấy ai động vào Trâm Nhi mà lành lặn, liền bỏ đi cùng lũ tạp nham bạn mình. Trâm Nhi cười thầm.. Cô kéo Kim Anh dậy, phủi quần áo, giọng quan tâm :
- Chị không sao chứ.
- Vẫn ổn. – Kim Anh vuốt vuốt lại tóc rồi nhoẻn miệng cười. Tự dưng thấy mến Trâm Nhi.
- Kính nể chị rồi đấy bị đánh vậy mà vẫn cười được. Hèn nào Tú Anh thích chị.
Nói xong câu đấy. Trâm Nhi chợt thấy buồn rười rượi quay mặt cất bước đi.
" À ra vây. Mình tưởng nó biết quan hệ của mình với Tú Anh rồi chứ. Với trình độ của nó không điều tra lí lịch của mình cũng hơi lạ." Chạy theo đi song song Trâm Nhi :
- Cưng hiểu nhầm chị với Tú Anh rồi.
Trâm Nhi nhìn Kim Anh với đôi mắt buồn, không nói gì.
Thấy Trâm Nhi có vẻ không tin. Cô giải thích, lúc đầu muốn nhận là có quan hệ với Tú Anh nhưng qua chuyện hôm nay cô quyết gàn ghép Tú Anh với Trâm Nhi. Trâm Nhi mạnh miệng, nói là làm nhưng là một cô gái tốt và biết phải trái, chuyện gì ra chuyện đấy, rạch ròi.
- Vì việc cưng đã giúp chị hôm nay nên chị cho cưng biết bí mật giữa chị và thằng Tú Anh đấy. Đừng nói với ai nhé. Trâm Nhi nửa tin nửa không.
- Chị nói thật chứ.
- Thề đấy.
- Thật à.
- Thật.
- Đúng thể chứ.
- Ừ.
" Chắc cô nàng phải thích Tú Anh nhà mình lắm lắm mới như vậy chứ. He he "
Trâm Nhi tươi ngay nét mặt cầm tay Kim Anh lắc lắc :
- Ôi... Hay quá.
Kim Anh nheo mắt dò hỏi :
- Cưng thích thằng Tú Anh nhà chị lắm à.
Trâm Nhi ngại ngùng đỏ mặt nhưng gật đầu cái "rụp". Thấy vẻ mặt cô bé chứa bao niềm hạnh phúc , đúng là trẻ con.
- Hay chị giúp cưng làm quen với Tú Anh nhé.
- Liệu có được không..
- Được mà. Chủ nhật tuần này là sinh nhật của bạn chị với thằng Tú Anh. Em phải đi cùng chị đến đấy rồi chị sẽ giới thiệu em với thằng Tú Anh. Hôm đấy cũng là Halloween em phải make up cho ấn tượng vào đấy nhớ. Hay thôi đến nhà chị để chị make up cho cưng luôn.
" Chủ nhật tuần này cũng là sinh nhật tên Thế Du gì đấy, ba mẹ mình chơi với ba mẹ hắn. Lại còn bắt mình đi theo nữa chứ. Thôi kệ cùng lắm là trốn. Vì Tú Anh phải liều thôi." Trâm Nhi gật đầu :
- Quyết định vậy đi. Nhờ cả vào chị đấy.
Kim Anh cười toe toét vì chuẩn bị được làm trách nhiệm khác.
- Yên tâm. Vào tay chị thì Tú Anh cũng là của em thôi. Haha.
Hai chị em cười sảng khoái.
Vừa đi hai người vừa tìm cách tiếp cận Tú Anh. Không biết thân từ lúc nào.
Kim Anh cảm thấy Trâm Nhi rất dễ thương và cỏ vé rất hòa động nhưng không hiểu vì sao lại không có người bạn thân nào. Và cô đã hứa làm người bạn thân đầu tiên của cô.
Trâm Nhi cảm thấy Kim Anh rất dễ mến, không những tính cách mà cách nói chuyện cũng rất hợp với cô. Lần đầu trong đời cô cảm thấy cần một người bạn thân để tâm sự san sẽ những buồn vui của mình.
.............
Vừa về đến gần nhà, cô thấy có một bóng người đang khoanh tay, đứng tựa lưng vào tường, vẻ mặt thờ ơ. " Cậu ta đến đây làm gì nhỉ."