- Nói thế là ý gì?
- Sao quên nhanh thế em? –Đột nhiên hắn thay đổi sắc mặt và giọng nói một trăm tám mươi độ. - Chỉ vì một đứa con gái như mày và cái thằng bạn trai c.h.ó chết của mày mà cả bọn tụi tao phải ngồi tù. Cũng may là tao trốn thoát được trên đường đến chạm cai nghiện… Nhất là cái thằng bạn trai của mày đấy, chính nó là đứa tống tụi tao vô tù… Làm chuyện to tát như thế mà mày không nhớ gì sao hả con c.h.ó!
Hắn vừa nói vừa tiến lại gần Thiên Thy và cuối cùng là hét vào mặt cô.
- H…h… hôm nay tụi bay có mang theo kim chích không?- Biết được bọn chúng là ai, Thiên Thy cảm thấy hơi sợ sệt run run hỏi.
- Sao mày hỏi ngu thế, tao đến gặp mày để làm gì mày không biết à?
- Vậy là mày có mang?
- Tất nhiên là có…- Hắn trợn mắt nhìn Thy, đôi mắt toàn lòng trắng…
- Cho tao một mũi đi…
Hắn gần như đứng hình trước câu nói của Thiên Thy, nhưng rất nhanh chóng lại quay trở lại với giọng điệu ban đầu, nhìn Thy với đôi mắt nghi hoặc…
- Mày tính giở trò gì thế hả?
- Hôm trước, tao đã vô tình đạp trúng kim tiêm ở dưới đất, tao nghiện rồi…
- Mày tưởng mày đang lừa một thằng nhóc con à? Nhưng được thôi, dù sao thì đó cũng là mục đích của tụi tao…
Hắn cười, nụ cười không thành tiếng nhưng rất man rợ, ra lệnh cho mấy thằng đứng sau mang kim tiêm tới. Một hộp kim tiêm đầy ắp được mở ra, xộc lên một mùi khó chịu, hắn lấy một cái rồi đập đập nó vào lòng bàn tay, giơ lên trước mặt Thy như khiêu khích cô. Thiên Thy thấy vậy liền giành lấy chiếc kim nhưng đã bị hắn nhanh chóng túm cổ áo lại một cách thô bạo. Vậy là kế hoạch của Thy đã thất bại, cô cố gắng tỏ ra tự nguyện để không có ai kìm kẹp mình rồi nhân cơ hội giành lại chiếc kim đâm ngược lại hắn. Nhưng hắn đã luôn đề phòng vì biết Thiên Thy chẳng hề dễ chơi…
- Mày tưởng mọi chuyện sẽ êm xuôi như mày nghĩ à? – Hắn nắm chặt lấy cổ áo Thiên Thy, ôm chặt cô từ phía sau.
- Mày làm cái gì thế? Tao chỉ muốn được chích thật nhanh thôi mà...
Thiên Thy vừa nói vừa không ngừng dãy dụa, đồng thời cô dơ cao chân lên đầu, qua vai và đập thẳng vào mặt hắn, khuôn mặt hắn đang ở sát vai của Thiên Thy bỗng nhận được một lực đá mạnh thì ngoặt hẳn ra phía sau, đôi tay vì thế mà buông ra khỏi cổ áo của Thy, lảo đảo vài vòng…
Những người đứng sau thấy thế thì liền chạy đến, nhằm Thiên Thy mà đánh, cứ ngỡ một trận đánh khác lại nảy ra, nhưng lần này Thiên Thy đã khôn khéo, đánh trả lại tất cả những đòn nhận được rồi tìm cách chạy ra khỏi con hẻm vắng, bởi vì bây giờ Thiên Thy đã biết bọn chúng là ai, đối với những người ấy, cách tốt nhất là không nên dây dưa thêm một chút nào nữa. Thấy vậy, bọn chúng liền đuổi theo. Một trong những gã trai đáng sợ ấy đã đuổi kịp Thiên Thy, nắm lấy mái tóc cô rồi giựt ngược lại, nhưng lại bị Thiên Thy đá thẳng vào bụng nên mất thăng bằng ngã lăn quay…
Thy cố gắng chạy thật nhanh thoát khỏi con hẻm vắng, vì chỉ cần ra được đường lớn, thì bọn chúng sẽ không dám dùng kim tiêm để lộng hành. Thy chạy nhanh ra ngoài mà không hề màng đến xe cộ, đúng lúc cô đang lao ra xa lộ, thì có một chiếc ô tô đen loáng cũng đang lao tới với vận tốc rất nhanh. Cô thất thần nhìn chiếc xe, chân tay trở nên cứng ngắc không thể cử động, đôi mắt mở to hết cỡ, làn môi run lên, đầu óc rối tung chẳng thể suy nghĩ được gì...
KÉTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng xe thắng phanh gấp khiến cho tất cả mọi người đều nín thở… Thiên Thy vẫn đứng đó, vẫn lành lạnh, bởi mui xe đã dừng lại ngay sát chân cô, nhưng chỉ cần nhích lên một chút thôi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thiên Thy bất động đứng nhìn chiếc xe, tim vẫn chưa đập lại theo nhịp bình thường. Bọn trai hút chích cũng đã đuổi kịp ra đến xa lộ…
Thấy mấy người kia đuổi kịp mình, Thiên Thy cố lấy lại bình tĩnh rồi guồng chân chạy tiếp, bỏ mặc chiếc xe ô tô màu đen vẫn đang đậu ngay giữa đường, gây cản trở giao thông… Sau vài cái bóp kèn inh ỏi từ phía sau, chiếc ô tô mới bắt đầu chuyển động và một điều kì lạ là chiếc xe đã không đi tiếp đoạn đường lúc nãy mà quay đầu lại chạy theo Thiên Thy…
Thiên Thy giờ đây bỗng dưng là mục tiêu của cả hai phía, một là những tên trai đang chạy bộ , thở hồng hộc theo cô. Hai là chiếc ô tô màu đen loáng mà lúc nãy đã xém cướp đi mạng sống của cô… Thật kì lạ…
- Lên xe! Nhanh lên…
Chiếc xe chẳng mấy chốc đã đuổi kịp Thy, người trong xe vội vàng mở cửa cho cô vào. Lúc nhìn thấy người đã xém đâm chết mình, Thiên Thy không khỏi ngạc nhiên đột tộ, người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là Minh Đăng…
- Á!
Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ dễ dàng từ đây, nào ngờ trong lúc Thiên Thy đang đứng đó ngạc nhiên thì bọn hút chích cũng đã đuổi kịp cô. Tên đầu đàn nhanh chóng giữ chặt Thy từ phía sau, rồi rút một cây kim ra chỉa thẳng vào cổ cô, đồng thời nở một nụ cười đểu cáng với Minh Đăng.