Lý Hoan hoàn toàn không lấy gì làm nghi ngờ khi Vũ Văn Thần Quang thích Tiểu Đa, bởi bản thân cậu chính là một ví dụ. Chưa tiếp xúc có thể cảm thấy Tiểu Đa rất bình thường, khi tiếp xúc rồi sẽ lập tức bị cô thu hút. Những cô gái đơn thuần, đáng yêu như Tiểu Đa rất ít gặp. Một phần lý do chính có lẽ là vì sáu anh chị em trong nhà đã bảo vệ cô quá tốt, dường như không cho Tiểu Đa có cơ hội tiếp xúc với mặt tối của xã hội. Lý Hoan nghĩ, không biết sự che chở của những người trong gia đình họ Phạm này là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.
Chương 21:
Phạm Tiểu Đa cũng ngây người ra.
Cô cảm thấy Ngô Tiêu rất xinh đẹp, thân hình thì cũng cân đối. Người phụ nữ trước mặt không những không thua Ngô Tiêu, mà còn có vẻ chín chắn hơn, đàn ông mà nhìn vào cặp đùi của chị ta hẳn phải nhỏ nước dãi.
Lý Hoan đã đóng vai bạn trai và làm những việc nên làm một cách rất chân thành. Có thời gian là cậu đi đón Tiểu Đa, cùng ăn cơm nói chuyện. Ở bên Tiểu Đa, Lý Hoan càng ngày càng thấy nhẹ nhõm, càng ngày càng thấy vui vẻ. Trước mặt cậu, Phạm Tiểu Đa không che giấu bản tính hồn nhiên một chút nào, thỉnh thoảng cô còn bộc lộ những suy nghĩ ngây thơ khiến Lý Hoan phải bật cười ha hả.
Vũ Văn Thần Quang cũng lạ lùng, suốt mấy ngày liền không thấy bóng dáng anh đâu. Hôm nay Lý Hoan và Tiểu Đa đi dạo phố. Cô có vẻ không vui: “Anh Hoan, sao không thấy Vũ Văn Thần Quang xuất hiện nhỉ? Em vẫn đang chờ để chọc giận anh ta đây”.
Lý Hoan bèn trêu cô: “Em muốn chọc giận anh ta hay là nhớ anh ta?”.
Phạm Tiểu Đa nói với vẻ không vui: “Tất nhiên là muốn chọc giận rồi, sao em lại phải nhớ anh ta?”. Nói xong lại có vẻ trầm ngâm.
Lý Hoan thở dài, cô bé này đúng là trẻ con, không giấu được tâm sự. Nhìn Tiểu Đa không vui, cậu bèn nói: “Tiểu Đa, em có nghĩ là Vũ Văn Thần Quang cố tình không xuất hiện không? Chưa biết chừng anh ta đang nấp ở đâu đó rồi lén nhìn trộm cũng nên”.
Nghe Lý Hoan nói như vậy, Tiểu Đa lại cười: “Đúng thế, anh ta ranh mãnh như thế cơ mà”. Lý Hoan nghĩ, không lẽ Vũ Văn Thần Quang lại từ bỏ theo đuổi Tiểu Đa? Cậu thì không muốn nhìn thấy vẻ đau lòng của Tiểu Đa khi thất tình. Lý Hoan bèn lấy lại tinh thần, nói với cô: “Tiểu Đa, anh Hoan đưa em đi mua quần áo nhé! Để anh giúp em thật xinh đẹp, khiến cho Vũ Văn Thần Quang tức chết thì thôi”.
Nói xong, bèn đưa Tiểu Đa vào một cửa hàng bán đồ cao cấp. Phạm Tiểu Đa đang định nói, giá của cửa hàng này đắt quá thì nhìn thấy Vũ Văn Thần Quang đang ở trong cửa hàng, bèn im bặt đưa tay cấu Lý Hoan.
Lý Hoan cười, nắm tay Tiểu Đa đi vào trong.
Vũ Văn Thần Quang đang cùng chị gái Thần Hy mua đồ. Mấy hôm nay không tới gặp Phạm Tiểu Đa vì anh nghĩ, tạm thời quên cô để cô và Lý Hoan phởn phơ ít ngày. Anh biết những ngày này bọn họ sẽ như hình với bóng, anh không muốn hai người ấy nói nói cười cười trêu tức anh. Không ngờ Tiểu Đa và Lý Hoan lại tay trong tay xuất hiện trước mặt anh.
Vũ Văn Thần Quang nhìn thấy Tiểu Đa nắm tay Lý Hoan nên rất tức giận, mình nắm tay thì cô ấy giẫm lên chân mình, vậy mà khi Lý Hoan nắm tay thì cô ấy lại thuận theo như vậy? Trong lòng anh cực kỳ khó chịu, hệt như bị người khác cướp mất đồ. Anh tự nhắc nhở mình, một người đàn ông ba mươi tuổi mà lại để cho cô gái Phạm Tiểu Đa mới hai mươi mốt tuổi làm cho không chế ngự được bản thân thì thật mất mặt. Vì thế anh cố nén, mặt tươi cười chào hai người: “Đã lâu không gặp, đưa Tiểu Đa đi mua đồ à?”.
Lý Hoan cười, đáp: “Đúng vậy, còn anh?”.
Đúng lúc đó Thần Hy từ trong phòng thử đồ bước ra: “Thần Quang, chiếc váy này thế nào?”.
Vũ Văn Thần Hy đã ba mươi mốt tuổi, vốn dĩ là một người rất xinh đẹp, nhìn qua chỉ nghĩ chưa tới ba mươi. Chiều cao một mét bảy, thân hình thuộc hàng đầu. Lý Hoan thầm nghĩ, mắt của Vũ Văn Thần Quang thật tinh tường, Phạm Tiểu Đa mà đứng bên người phụ nữ này thì chỉ là một cô bé con. Phạm Tiểu Đa cũng ngây người ra. Cô cảm thấy Ngô Tiêu rất xinh đẹp, thân hình cũng cân đối. Người phụ nữ trước mặt không những không thua Ngô Tiêu, mà còn có vẻ chín chắn hơn, đàn ông mà nhìn vào cặp đùi của chị ta hẳn phải nhỏ nước dãi.
Vũ Văn Thần Quang nhìn chị, mắt chợt sáng lên. Phạm Tiểu Đa tìm đến Lý Hoan thì mình cũng có thể dựa vào chị. Anh đứng dậy đi mấy vòng xung quanh Thần Hy, rồi đưa tay chạm vào eo của Thần Hy: “Tuyệt, rất đẹp”. Nói xong, hôn lên má của Thần Hy.
Vũ Văn Thần Hy thấy lạ, đang định mắng em thì chợt nhìn thấy trong cửa hiệu có thêm một cặp trai gái, trai trông rất điển trai, cô gái thì có vẻ thuần khiết, cả hai đều trợn mắt lên nhìn mình. Liếc mắt sang nhìn Thần Quang, thấy em trai đang nở nụ cười đầy ẩn ý. Vốn là người thông minh, Thần Hy chợt hiểu, bèn nói bằng giọng thỏ thẻ, nũng nịu: “Mấy bộ đồ đều thích cả”.