Đối với tình yêu, nếu có thể, nên trân trọng bằng nhiều cách khác. Nếu tình yêu vụn vỡ vì lý do nào đó không thể đến được với nhau, biết đâu còn đáng nhớ và đáng trân trọng hơn trong quá khứ…
Khi tôi đem chuyện này kể với mẹ, tất nhiên, không đích danh cô bạn tôi, chỉ bóng gió về việc sống thử với bạn trai, mẹ tôi hỏi một câu khiến tôi lạnh người.
“Con có bạn trai rồi à? Có rồi thì nói với mẹ, sao phải rào trước đón sau như thế?”
Tôi lấy cớ đêm khuya nên chúc mẹ ngủ ngon và cúp máy vội. Nếu tôi lỡ dại miệng thừa nhận có bạn trai rồi chắc chắn mẹ tôi sẽ làm ầm lên vì nghĩ rằng đó là chuyện của tôi. Thế nên tôi hầu như không bao giờ có thể tỉ tê tâm sự với mẹ ngọn nguồn những câu chuyện nhạy cảm, kể từ khi tôi còn là đứa con gái cấp ba, cho đến tận bây giờ, là đứa con gái đến tuổi cập kê…
Tôi tự nhủ, sau này, khi tôi có một cô con gái nhỏ, tôi sẽ học cách để gần gũi với con, để có thể nói chuyện và lắng nghe con, để tôi có thể dạy con những điều mà một người con gái cần biết, cần quan tâm và cần phải gìn giữ. Có những thứ mà nếu giữ được, người con gái sẽ trở nên rất sáng giá trong mắt bạn trai. Cũng có những thứ người con gái cần phải hy sinh để giữ được tình yêu của mình. Và những gì sẽ được, những gì sẽ mất, làm sao để cân bằng mối quan hệ và làm sao để học cách tin yêu vừa đủ… Tôi sẽ dạy con gái tất cả những gì có thể, vì tôi mong muốn con gái tôi có những cảm nhận riêng dựa trên nền kiến thức chung mà mẹ nó đã dạy. Tất nhiên, trước khi làm được điều đó, tôi cũng cần phải học sao cho đủ. Bài học hôm nay từ một người bạn đi trước, tôi mong rằng mình sẽ không vấp phải. Còn biết bao nhiêu bài học khác mà nếu muốn truyền dạy cho con gái bé bỏng sau này, bản thân tôi cũng phải trải qua một cách kiên cường nhất.
P/s: Nhớ anh đến mỏi lưng và díp cả mắt ^^! Định bụng sau khi cất trang nhật ký đi sẽ nhắn cho anh một tin chúc ngủ ngon, cuối cùng vớ điện thoại đã thấy anh nhắn tin từ bao giờ. Có mỗi một icon thôi, nhưng môi nhoẻn cười khiến mọi muộn phiền và căng thẳng bay đâu mất:
“:-*”
Yêu thế!!!
Ngày… tháng… năm…
Cuộc gặp mặt của những cô nàng độc thân vui tính thật sự ấn tượng. Chúng tôi ăn mặc thật đẹp, diện váy áo thật xinh, từ lúc nào trở nên quyến rũ lạ lùng trong mắt những người đàn ông xung quanh. Chúng tôi háo hức đến mức luôn muốn co chân nhảy nhót và hát là lá la một giai điệu nào đó. Chất men có tác dụng kích thích dây thần kinh. Dây thần kinh hưng phấn của cả thảy chúng tôi đều dâng cao tột độ.
Uống vì một cô gái vừa chia tay – không ai khác là cô bạn tôi.
Uống vì một cô gái vừa yêu nhưng vẫn bắt tay làm bạn với cô đơn – không ai khác là chính tôi.
Uống vì tất thảy đàn ông trên thế gian này đều dễ dàng bị lôi kéo giữa tửu và sắc.
Các anh được phép uống rượu và bàn về đàn bà, tại sao chị em phụ nữ chúng tôi không thể làm điều tương tự?
Chúng tôi cũng sẽ uống, sẽ nhâm nhi khi buồn và gào thét khi cần thiết để giải khuây.
Chúng tôi cũng sẽ đặt các anh lên bàn cân, đo chỉ số lãng mạn, chung tình và đểu giả.
Cuộc hội họp bí mật không thường niên làm các cô gái trở nên khác lạ. Chúng tôi thừa nhận chính những lúc trở thành “gái hư” như thế này chúng tôi mới thấy hình mẫu “gái ngoan” những ngày thường của mình “gà” quá! Thảo nào các anh chàng dễ chăn dắt, thảo nào chúng tôi lụy tình đến u mê.
Nhưng rồi tất cả cũng đã được giải quyết. Tôi la ó hầu như to còi nhất trong đám con gái. Chúng nó chỉ vào tôi cười cợt, nói rằng tôi là đứa hạnh phúc, là đứa may mắn, ít ra anh người yêu cũng chỉ đi công tác xa chứ đâu có đá đít hay bỏ rơi tôi.
Tôi cười trừ. Uống ực một cái cạn ly rượu sóng sánh, cay xè cuống họng, mắt cũng cay cay.
Sáng sớm, lúc tôi đi ngang qua công ty của anh, có một chị nhìn quen quen lại bắt chuyện, chị hớn hở.
“Phong về chưa em?”
Tôi ngạc nhiên lắm, sao người của công ty chị mà chị lại hỏi tôi? Anh đi công tác cho công ty chứ đâu phải cho tôi mà tôi quản được thời gian của anh?
Chị ấy ghé vào tai tôi nói nhỏ. Có chuyện gì đó giữa anh và cô giám đốc của công ty đối tác khiến cho bản hợp đồng bị kéo dài vô thời hạn. Nghe đâu cô ấy vì thích anh, chỉ đích danh anh nên mới bị cố tình đối xử như thế.
Tôi gai người. Mọi thứ ám ảnh về sự chung thủy và lòng tin vừa hôm qua mới lắng xuống nay đã được dịp nổi sóng. Tôi không nghi ngờ anh, mà cảm giác hoang mang, như sắp vụt mất.
Nếu có chuyện gì đó không ổn, anh hẳn nhiên sẽ tỉ tê với tôi.
- Đàn ông đàn ang, anh nào chả muốn ăn vụng nay một tí, mai một tí. Nhưng quan trọng là phụ nữ chúng mình phải khéo em ạ.
Chị ấy nói rồi tủm tỉm cười quay đi. Tôi đứng như trời trồng. Vừa hay tôi lại nổi sóng. Cứ nghĩ đến chuyện “chẳng may”…